Nhà tỉ phú đồng sáng lập Google đang ấp ủ một kế hoạch bí mật về một siêu khí cầu tối tân.
Đã copy
Đã copy
Tác giả: Ashlee Vance
10 tháng 06, 2023 lúc 4:28 PM
“Chào mừng đến với LTA, nơi chúng tôi sẽ làm tối sầm bầu trời.”
Alan Weston thường chào đón khách đến thăm nhà máy của ông như vậy. Ông không hẳn đang đùa, mà thật sự muốn như vậy. Weston là CEO của LTA Research & Exploration LLC, một hãng sản xuất khinh khí cầu.
LTA là viết tắt của “Lighter Than Air” (nhẹ hơn không khí), về cơ bản đã hoạt động bí mật từ khi thành lập năm 2016 theo yêu cầu của nhân vật hậu thuẫn cho hãng, tỉ phú đồng sáng lập Google Sergey Brin. Nhưng từ giờ trở đi người ta sẽ biết đến họ. Sau nhiều năm nỗ lực, LTA đang sắp sửa ra mắt Pathfinder 1, chiếc đầu tiên trong phi đội những khí cầu sẽ làm “tối sầm bầu trời” của hãng.
Được chế tạo bên trong nhà ga máy bay khổng lồ ở Mountain View, California, chiếc Pathfinder 1 dài 122 mét và có đường kính 20 mét ở nơi rộng nhất. Nhìn từ ngoài, nó giống với bất kỳ chiếc khí cầu nào bạn từng thấy trên ảnh. Có màu trắng và thon ở hai đầu, nó có 12 ống phản lực bố trí dọc một giỏ khí cầu bên dưới.
Tuy nhiên, bên trong chiếc khí cầu là những kết cầu đáng tò mò gồm các ống sợi carbon và khớp titanium giúp tạo thành khung và đem đến sức mạnh cho nó, cùng 13 bóng khí helium để giúp nâng nó lên trời (mà không cần đốt cháy). Khí cầu này có kích thước rất nhỏ so với những thiết bị mà LTA dự tính chế tạo trong tương lai, nhưng chưa bao giờ có một khí cầu khung cứng ở quy mô như vậy được chế tạo từ những năm 1930.
Chiếc Pathfinder dài 122 mét. Ảnh: Balazs Gardi for Bloomberg Businessweek
Lý do chính xác khiến Brin muốn có một phi đội khinh khí cầu vẫn còn là một bí ẩn. Ông đã từ chối nhiều yêu cầu phỏng vấn về LTA. Dẫu vậy, trong vài năm qua, Weston đã cho tôi quan sát quá trình đóng chiếc Pathfinder 1 và giai đoạn đầu của những chiếc tiếp theo, và lý lẽ của Brin có vẻ rất dễ hiểu: Ông đơn giản là người thích khí cầu.
Ông và Weston cho rằng họ có thể vận chuyển hàng hóa theo cách thân thiện với môi trường và đưa đồ cứu trợ tới vùng gặp thiên tai. Một ngày nào đó, các phiên bản cao cấp có thể đủ hấp dẫn để hành khách đi lại một cách thoải mái và thu vị, chẳng hạn như tuyến bay từ London tới New York trong vòng hai ngày.
Ngày nay ngành kinh doanh khinh khí cầu hầu như không tồn tại. Có những khí cầu được sử dụng để quảng cáo ở sân vận động, và những chiếc khác cho mục đích chụp ảnh. Cũng có một số khí cầu khung cứng thực hiện các chuyến bay ngắm cảnh ở Đức. Và chỉ vậy mà thôi. Ngành này từ lâu đã luôn tìm kiếm một lẽ sống giúp đem lại lợi nhuận suốt một thời gian dài.
Brin có tài sản ước tính 105 tỉ đô la Mỹ, theo Bloomberg Billionaires Index, nên ông có thể xây dựng cả một đế chế khinh khí cầu nếu ông muốn. Cả ông và người đại diện không bình luận gì về số tiền họ đã bỏ vào LTA, nhưng nhân viên ở nhà máy đồn đãi nhau rằng tính tới giờ thì khoản đầu tư ắt đã vượt mốc 250 triệu đô la Mỹ.
Tuy nhiên, Weston nghĩ việc kinh doanh của LTA là rất nghiêm túc và rất muốn giữ lại 250 nhân sự và còn tuyển thêm nữa trong tương lai. Ông muốn hoàn thiện những mô hình ban đầu của mình và đưa vào sản xuất hàng loạt.
“Tôi rất phấn khích với triển vọng khinh khí cầu được sản xuất rất nhanh nhờ một nhóm nhỏ hơn so với trong quá khứ, và với nguyên vật liệu giá cả phải chăng,” Weston nói. “Và chúng tôi đã phát minh ra nhiều phương pháp để đạt được điều đó.”
Bạn hẳn đang tự nhủ: “Thật không? Có đúng là chúng ta đang nói về khinh khí cầu không?”
Rất ít người đọc bài báo này từng thực sự đi khinh khí cầu. Thậm chí khinh khí cầu quảng cáo Goodyear cũng không phải là điều Brin và Weston nghĩ tới - đó chỉ là những túi khí khổng lồ được bơm căng kèm một giỏ bé xíu gắn bên dưới.
Khí cầu nhỏ “blim,” phân biệt với khí cầu lớn “airship,” không có kết cấu bên trong đủ vững, nên động cơ phải gắn vào giỏ khí cầu, gây ra nhiều hạn chế, bao gồm tiếng ồn và sự thiếu tinh tế với phi công và hành khách. Nếu bạn muốn đi khinh khí cầu khung cứng thật sự, thì hãy tới Friedrichshafen, Đức, nơi khí cầu Bá tước Ferdinand von Zeppelin bay chuyến đầu tiên 123 năm trước.
Nằm ở miền nam Đức bên bờ hồ Constance, Friedrichshafen và 60.000 cư dân ở đây đã tạo ra một thiên đường cho khí cầu. Ở đây có một bảo tàng khinh khí cầu nơi bạn có thể bước vào trong một mô hình rút gọn khí cầu Hindenburg và xem khu sinh hoạt và ăn uống của nó.
Nhiều cấu trúc khinh khí cầu nằm rải rác trên những con đường thôn dã; các cửa hàng lưu niệm bán rất nhiều vật lưu niệm khinh khí cầu. Và khi thời tiết tốt, du khách có thể bay trên một khí cầu Zeppelin NT dài 75 mét. Một chuyến bay 90 phút tốn khoảng 800 đô la Mỹ.
Lợi thế của đi lại bằng khí cầu là rõ ràng ngay khi bạn rời mặt đất, như tôi đã trực tiếp được cảm nhận đầu năm nay. Không giống máy bay, nơi bạn bị lèn vào ghế, hay trên trực thăng, nơi bạn phải cầu nguyện máy bay không rớt, khinh khí cầu cất cánh từ từ và êm ái.
Một khi đã lên cao, bạn sẽ trôi nổi nhẹ nhàng, vô tư lự. Trải nghiệm đấy có vẻ thần tiên. Bạn có thể mở cửa sổ, thò đầu ra ngoài và ngắm vùng nông thôn huy hoàng bên dưới.
Chiếc Gondola. Ảnh: Balazs Gardi for Bloomberg Businessweek
Thế giới từng một thời cũng háo hức với khinh khí cầu không kém thị trấn Đức kia. Các quốc gia Pháp, Đức, Nhật Bản, Nga, và Anh đã sản xuất hàng trăm khinh khí cầu vào đầu thế kỷ 20. Và không nước nào làm ra nhiều khinh khí cầu như Mỹ.
Ở đỉnh điểm, hãng Goodyear Aircraft có thể đóng được 11 khinh khí cầu mỗi tháng. Quân đội cần khinh khí cầu, để thực hiện các nhiệm vụ ném bom và do thám. Khí cầu có đủ kích cỡ, và một số có thể thực hiện những nhiệm vụ đặc biệt.
Lấy ví dụ, hải quân Mỹ có một loại khí cầu có thể kết nối với máy bay ngay trên không trung, tiếp nhiên liệu cho nó và rồi tách rời ra. Với du khách, khí cầu là những du thuyền trên bầu trời. Một số chuyến đi có thể chở họ từ Đức tới tận Brazil.
Khí cầu đã là phương thức vận tải của tương lai - cho tới thảm họa Hindenburg năm 1937. Những người bị ám ảnh bởi tai nạn đấy hiện vẫn tranh cãi cách thức và lý do dẫn tới vụ nổ: Chiếc khí cầu đầy đầy hydrogen dễ cháy, phủ bằng hóa chất dễ cháy, có thể đã phát nổ vì tĩnh điện hay sấm sét, hay lý do gì ai mà biết được. Nhưng dù lý do là gì, cơn sốt khí cầu đã chấm dứt, nhất là với thường dân.
Thung lũng Silicon không được thuộc lịch sử cho lắm. Nếu như có gì tượng trưng được cho những tượng đài của giới công nghệ, thì đó là bộ ba nhà ga máy bay khổng lồ ở Trung tâm Nghiên cứu Ames của NASA ở Mountain View. Những kiến trúc này có hình bầu dục nhìn như phi thuyền vũ trụ. Nếu bạn lái xe trên đường cao tốc 101, bạn chắc chắn sẽ nhìn thấy.
Hải quân Mỹ bắt đầu xây các nhà ga này vào những năm 1930, và nơi đây được dùng làm căn cứ cho một số khinh khí cầu lớn nhất trong phi đoàn của quân đội Mỹ. Nhà ga số 1 rộng 3,2 héc-ta và làm bằng kim loại. Nhà ga số 2 và số 3 được xây sau bằng gỗ vì tới lúc đó Thế chiến II đã đến gần và nước Mỹ cần tiết kiệm kim loại. Đó là những cấu trúc không có giá đỡ vào loại lớn nhất thế giới.
Brin và Weston đều quen thuộc với Trung tâm Nghiên cứu Ames. Google có trụ sở cách đó chỉ hơn 3km và đã hợp tác với NASA một số dự án suốt nhiều năm. Brin và người đồng sáng lập Google Larry Page đạt được một thỏa thuận vào năm 2007 dùng Ames làm nơi cất cánh cho máy bay riêng của họ.
Weston, vốn là dân kỳ cựu trong ngành kỹ thuật hàng không, đã làm giám đốc nhiều chương trình ở đó tới năm 2013. Qua những người quen, Brin và Weston làm quen với nhau và gắn bó nhờ tình yêu chung với khinh khí cầu.
Năm 2008, công ty khởi nghiệp Airship Ventures tiếp quản một trong các nhà ga và mở tour ngắm cảnh. Công ty cũng đã mua một khinh khí cầu Zeppelin NT và có thể tổ chức chở khoảng một chục người mỗi chuyến bay. Người đầu tiên bay là Brin, cũng là người bí mật bỏ tiền cho công ty khởi nghiệp.
Điều hành doanh nghiệp đấy xem ra không dễ dàng, theo lời Brian Hall, một người đồng sáng lập và CEO. Mất một thời gian dài Airship Ventures mới xin được giấy phép cho thiết bị bay và phi công. Và do không tồn tại cơ sở hạ tầng sẵn có nào cho các thiết bị bay như vậy, công ty đã phải nỗ lực rất lớn để huấn luyện người và chuẩn bị mọi thứ để bay khinh khí cầu Zeppelin NT.
Theo thời gian, việc kinh doanh mở rộng ra quảng cáo và làm cho chính quyền, nhưng khó thể đảm bảo chiếc khinh khí cầu sẽ sẵn sàng có mặt đúng lúc đúng chỗ. “Chúng tôi có ba dòng thu nhập nhưng chỉ một chiếc khí cầu,” Hall nói. “Các nhu cầu sẽ xung đột nhau.”
Tới cuối năm 2012, công ty hết tiền, theo lời Hall. Không rõ vì lý do gì, Brin quyết định không cấp tiền nữa, và công ty đóng cửa. Hall đã muốn mua thêm khí cầu và có lẽ là chế tạo một phiên bản khung cứng lớn hơn như LTA.
Ông nói yếu tố then chốt để thành công trong ngành này là phải làm lớn, với rất nhiều người, linh kiện, và một chiếc khinh khí cầu sẵn sàng từ trước. “Chúng tôi đã rất gần thành công rồi,” Hall nói. “Thật đáng thất vọng khi thấy chuyện này phải mất thêm 10 năm nữa.”
Brin đã để Airships Ventures giải tán, nhưng ông không từ bỏ ý tưởng đấy. Ông và Bayshore Global Management LLC, công ty riêng của ông, đã liên lạc với mọi đối tác khả dĩ, bao gồm Lockheed Martin Corp. và công ty nhỏ hơn Aeros, để đóng một khinh khí cầu khung cứng lớn.
Tới cuối năm 2013, Weston bỏ việc ở Ames và làm tư vấn cho Brin. Weston đi khắp thế giới, bao gồm Friedrichshafen, để thu thập tri thức và xem lại các sáng tạo quá khứ. “Tôi đã tiến hành một nghiên cứu cho Bayshore về kiểu khinh khí cầu cần sản xuất, và ai sẽ làm,” ông nói.
Cuối cùng Weston đã tự nghĩ ra thiết kế chiếc khinh khí cầu lớn mà ông nghĩ có thể đóng được ngay trong nhà ga số 2 ở Ames. Brin thông qua, và không lâu sau đó, Weston đã bận rộn chế tạo mẫu và thuê một nhóm làm cùng ông.
Weston, CEO của LTA. Ảnh: Balazs Gardi cho Bloomberg Businessweek
Weston đã 66 tuổi. Ông gầy gò, tóc muối tiêu, và luôn mặc quần jean, áo sơ-mi trắng và đội mũ bóng chày đen. Ông bước đi nhanh nhẹn, thường cùng một nhóm người chạy rối rít theo sau để nghe kịp những gì ông đang nói.
Ông cũng có nhiều thứ để khoe, nổi tiếng nhất có lẽ là trải nghiệm người nhảy bungee tiên phong. Khi đang học kỹ thuật ở Đại học Oxford những năm 1970, ông là thành viên sáng lập của Câu lạc bộ Thể thao Mạo hiểm.
Họ là những người đầu tiên nghĩ rằng cột dây bungee vào người rồi nhảy từ trên cầu cao xuống là một ý tưởng thú vị. Weston lần đầu tiên nhảy bungee ở Anh, và từng nhảy ở cầu Cổng Vàng. Ông né cảnh sát San Francisco bằng cách nhảy xong thì gỡ dây ra cho rơi xuống nước, rồi bơi lên một chiếc thuyền đợi sẵn để chèo về chỗ chiếc xe hơi cũng đợi sẵn sẽ chở ông thẳng ra phi trường.
Weston cũng từng bay vòng quanh khu nhà Nghị viện Anh bằng một chiếc máy bay siêu nhẹ, trong khi mặc bộ hóa trang khỉ đột và chơi đàn saxophone, ông rõ ràng không thua ai trong những trò rồ dại.
Sau này ông vào phục vụ cho Không quân Mỹ, tham gia nhiều dự án, bao gồm Sáng kiến Phòng thủ Chiến lược, tức chương trình Star Wars nổi tiếng thời Ronald Reagan nhằm xây dựng một lá chắn tên lửa ngoài vũ trụ. Việc của ông cơ bản là chế tạo vũ khí không gian. Ông tới làm ở Ames NASA vào năm 2006, nơi ông làm cho nhiều dự án khác nhau, bao gồm phát triển một tàu đổ bộ mặt trăng chi phí thấp.
Vài năm qua, Weston và nhóm của ông ở trong nhà ga số 2 và từng bước làm ra Pathfinder 1. Không gian làm việc chính của họ ở ngay giữa nhà ga - một không gian trong nhà mênh mông sàn sơn trắng và chẳng còn gì khác, tới khi ta nhìn thấy bộ khung uốn lượn của phần mái gỗ cao khoảng 60 mét trên đầu.
LTA đã chuyển đổi một bên nhà ga này thành cơ sở sản xuất tạm. Một phía cho đồ điện tử. Một cho sợi carbon. Một cho kim loại. Và vân vân. Có không gian văn phòng ở chiếc xe nhà kéo bên ngoài, trong một bãi đậu xe.
Chiếc Pathfinder 1 có hình dáng như một điếu xì-gà phình ra ở phần bụng. Ở đầu khí cầu là bản lề kim loại lớn để gắn khí cầu vào trụ đáp khi không bay. Rải rác dọc thân khí cầu là một loạt cánh quạt chạy điện. Phần giỏ khí cầu bên dưới ở giữa điều xì-gà có chỗ cho hai phi công và vài hành khách. Những vây dùng để ổn định khí cầu lớn, màu trắng ở phía đuôi.
Bên trong phần thân chính, các ống bằng sợi carbon được bố trí theo hoa văn hình học và giữ cố định bằng khớp titanium. Bên trong khí cầu chia làm khoảng mười hai phần, mỗi phần có túi khí helium riêng, mà LTA gọi là các khoang. Cảm ứng laser sẽ đo mức khí helium và ước tính thời gian bay còn lại.
Khớp bằng titanium. Ảnh: Balazs Gardi for Bloomberg Businessweek
Brin muốn khinh khí cầu vận hành bằng công nghệ xanh như pin nhiên liệu, nhưng hiện giờ thì hai máy phát điện chạy dầu được buộc vào thân khinh khí cầu sẽ truyền điện tới các dãy pin lithium vận hành những cánh quạt. Tấm pin mặt trời trên nóc khí cầu sẽ cung cấp thêm nhiên liệu Chiếc Pathfinder I sẽ được bẻ lái hoàn toàn bằng điều khiển điện tử, thay vì bằng cơ khí như thời xưa.
Riêng nguyên liệu thôi đã thể hiện những tiến bộ vượt bậc trong thiết kế. Trong quá khứ, khí cầu khung cứng làm bằng gỗ và kim loại. Weston và nhóm của ông đã mất nhiều năm trời thiết kế những ống carbon nhẹ hơn, chắc hơn, và các chất dán và kết dính cần thiết để nối được các ống đấy với những khớp titanium.
Các khoang helium và phần thân khí cầu đều phải trải qua quá trình thí nghiệm thử sai tương tự, và đôi khi là cả phát minh mới, những nguyên vật liệu đủ chắc và bền bỉ để chịu được va đập liên tục trên khí quyển và ánh nắng mặt trời chói chang chiếu không ngừng.
Một số đột phá lớn nhất của LTA là giai đoạn lắp ráp. Theo truyền thống, các công ty như Goodyear phải dựng lên một giàn giáo lớn để đóng khinh khí cầu từng lớp một. Điều này đồng nghĩa công nhân phải thực hiện các thao tác tinh tế ở độ cao lớn, và tai nạn lao động thường xảy ra.
“Thời xưa, người ta sẽ phải leo lên những chiếc thang cao 30 mét,” Weston nói. LTA đã phát triển một hệ thống xoay trong đó toàn bộ phần khung khí cầu sẽ xoay vòng, cho phép người công nhân chủ yếu chỉ làm việc khi đứng dưới mặt đất, không gây nguy hiểm cho họ.
Để làm được như vậy, cần dùng tia laser để đo đạc vị trí của mọi ống và khớp trên khinh khí cầu, cũng như các bộ truyền động để xoay khối khung khổng lồ đấy chỉ vài mm mỗi lần, đòi hỏi sự chính xác tuyệt đối.
Hệ thống xoay này do Kyle Kepley nghĩ ra, ông trước là người viết phần mềm để tổ chức các buổi trình diễn pháo hoa quy mô lớn. Kepley đã mê khinh khí cầu từ khi còn nhỏ và có thú vui tự đóng các mô hình khí cầu.
Ông gặp Weston trên mạng khi LTA đang tìm nguyên liệu cho các bản mẫu nhỏ, và rốt cuộc đã kiếm được công việc trong mơ. “Từng có những công ty khoải nghiệp và dự án khinh khí cầu khác,” Kepley nói. “Nhưng tất cả đều gặp khó khăn - không phải vì thiết kế dở, mà vì họ gặp vấn đề về tiền bạc. Cần phải có một siêu tỉ phú.”
Do trên thị trường lao động không có nhiều kỹ sư khinh khí cầu, LTA đã phải chiêu mộ nhiều người đổi nghề sẵn sàng tham gia đào tạo lại. Các kỹ sư cơ khí August Lang và Daniel Ziperovich chẳng hạn, từng làm mảng mỹ thuật và thiết kế nội thất.
Lúc đầu ở LTA, họ phụ trách lau phân chim trên ống sợi carbon trước các chuyến ghé thăm của Brin. Nhưng họ sẽ nhanh chóng trở thành người thiết kế lối đi trong khí cầu. “Tôi thích khinh khí cầu giống như yêu nghệ thuật,” Lang nói. “Đó thực sự là cơ hội có một không hai để làm ra một thứ hay ho.”
Tháng 5.2022, LTA tổ chức một cuộc họp báo ở Akron, bên trong một nhà ga máy bay thậm chí còn lớn hơn - Airdock. Xây năm 1929, pháo đài khổng lồ màu đen hình thang này là nơi khai sinh của một số khinh khí cầu lớn nhất của Goodyear.
Tuy nhiên, giống như phần lớn thành phố Akron, nhà ga này đã sa sút vào thời buổi khó khăn. Trước hơn hai chục quan chức thành phố và nhà báo, Weston thề sẽ mang vinh quang trở lại cho khinh khí cầu, và Airdock là nơi LTA sẽ mở rộng hoạt động.
Pathfinder 1 sẽ ra mắt ở California, rồi bắt đầu một loạt thử nghiệm kéo dài trước khi thực sự bay lên bầu trời. Nó có trọng tải 28 tấn và có thể bay được 3.700 km một lần, theo Weston. Phiên bản tiếp theo, sẽ được đóng ở Akron, dự kiến dài 185 mét, và sẽ bay nhanh hơn, xa hơn, và mang được nhiều thứ hơn. Theo Weston, khinh khí cầu của LTA một ngày có thể mang được tới 200 tấn hàng, gần 10 lần so với máy bay Boeing 737.
Kỳ vọng có vẻ hơi cao, nhưng Weston, Brin và những người ít ỏi khác trong lĩnh vực khinh khí cầu có vẻ khá tự tin rằng những quả bóng bay khổng lồ này có thể là phương tiện khả thi, thân thiện môi trường để vận tải hàng hóa, cạnh tranh được với máy bay, xe lửa, và tàu biển.
Brin đặc biệt quan tâm tới hoạt động giảm nhẹ thiên tai và nói khí cầu cũng sẽ có vai trò đặc biệt. Khí cầu không cần đường băng hay quá nhiều hạ tầng để chuyển được hàng hóa thiết yếu cần thiết. “Khi ta tới hiện trường thiên tai, ta thường đến những nơi vừa bị tàn phá,” Weston nói, tức những nơi cảng biển, sân bay, và đường sá có thể không còn hoạt động. “Đó là nơi khí cầu có thể hỗ trợ.”
Những hy vọng đó với nhiều người ở Akron có vẻ thật say mê. Gần như tất cả những ai tham dự sự kiện của LTA có vẻ đều còn nhớ cảnh các khí cầu Goodyear bay trên cao trong thời thơ ấu, và họ đều mơ ước con cái mình được trải nghiệm điều tương tự.
“Bất cứ khi nào chúng tôi nghe nói tới khinh khí cầu, cả gia đình tôi sẽ chạy ra khỏi nhà và vẫy tay với nó,” Andrea Deyling, quê gốc Ohio và là phi công khinh khí cầu, hiện làm phó chủ tịch điều hành bay cho LTA, kể lại.
Công ty đã chiêu một nhiều người kỳ cựu trong mảng khí cầu ở Goodyear trong thành phố và lập các chương trình tuyển dụng sinh viên của Đại học Akron. “Mục tiêu của họ là khiến đi lại bằng khinh khí cầu an toàn hơn, nhanh hơn, và khả thi hơn về mặt chế tạo,” Mike Baumgartner, kỹ sư đã về hưu từng làm việc ở Airdock cho Goodyear Aerospace và hiện làm tư vấn cho LTA, nói. “Thật phấn khích khi được thấy thứ đã trăm năm tuổi này trở lại với đời sống.”
Tuy nhiên, một số người nhiệt tình với khinh khí cầu tự hỏi liệu Brin có tiếp tục đầu tư vào LTA hay không. Katharine Board từng lái khinh khí cầu Zeppelin NT ở Đức và là thành viên lâu năm của một câu lạc bộ tinh hoa nhỏ bé gồm các phi công khinh khí cầu.
Cô chỉ ra rằng lý do duy nhất khiến các chuyến bay Zeppelin vẫn có thể tiếp tục là vì sự hỗ trợ khác thường từ quỹ Bá tước Zeppelin và các khoản phí bản quyền gắn với công việc của ông. “Đó là dự án khinh khí cầu đầu tiên được dành thời gian và tiền bạc để phát triển một thứ gì đấy thật sự đặc biệt,” bà nói. “Nhiều dự án này nhận được vài triệu đô la hay thậm chí là một tỉ đô la, nhưng số tiền đấy bốc hơi rất nhanh.”
Hiện thì Brin không cho biết. Hầu hết mọi người ở công ty vẫn phải giữ kín thông tin và gọi ông là “Bayshore Global,” thay vì tên thật. Khi được hỏi Brin tham gia vào công việc hàng ngày đến mức nào, Weston nói: “Tôi muốn thật sự tập trung vào cuộc trao đổi về sứ mệnh hỗ trợ nhân đạo và thiết kế khinh khí cầu hơn.”
Tuy nhiên, có một thông tin quan trọng đã lộ ra khi chúng tôi viết bài này: Brin chắc chắn là rất muốn ngồi trên chuyến bay đầu tiên của chiếc khinh khí cầu Pathfinder 1.
Đối với thành viên đã trả phí, bạn có 5 bài viết mỗi tháng để gửi tặng. Người nhận quà tặng có thể đọc bài viết đầy đủ miễn phí và không cần đăng ký gói sản phẩm.